Những chuyện tầm phào Vũ Đăng Khuê
Gọi là chuyện
tầm phào, linh tinh hay vẩn vơ v́ chả một chút liên quan ǵ đến đời sống
quanh ta cả, nhưng ta cứ nói, cứ viết v́: thú thật là đă chán ngấy với
những chuyện như Olympic Tokyo 2020 cứ Chuto hanpa (中途半端-nửa
chừng xuân) sẽ dời hay dừng hay tiếp tục? Qua một bản thống kê th́ đă có
gần 80% người trả lời là nên dừng hay dời, trong khi phía ban tổ chức IOC,
JOC th́ ngày ngày vẫn diễn những màn rước lửa thế vận từ Nam ra Bắc. Thôi, tạm để tất cả qua một bên, nói chuyện tầm phào, cũng là cách để giảm stress trong nhiều ngày, nhiều tháng, nhiều năm chồn chân bó gối, chôn chật một chỗ, không cựa quậy. Tôi bắt đầu từ chuyện. “Già mê… chân dài – Gái thích… gia tài”? Dạo gần đây, báo chí và truyền thông Nhật Bản có nhắc đến một cái chết bí ẩn của một nhân vật có cái tên hơi là lạ “紀州ドンファン“(Kishu Donfan) (77 tuổi). Có nhiều giải thích nguồn gốc về cái tên nghe là lạ này, ta lấy tạm một diễn giải trong nhiều dẫn giải có vẻ tin được để có thể bắt đầu câu chuyện… tầm phào. ”紀州” (Kư Xuyên) là từ chỉ địa danh Wakayama, một tỉnh của Nhật Bản, c̣n “Donfan” bắt nguồn từ chữ “Don Juan” của xứ Tây Ban Nha vào thế kỷ 17, mang ư nghĩa là một playboy thứ thiệt. Có lẽ thế nên thiên hạ và ngay chính đương sự cũng tự gọi tên ḿnh là “紀州ドンファン” cộng với tên thật Nozaki Kosuki”, thành “紀州ドンファン Nozaki Kosuki”, một dân chơi thứ thiệt xứ Wakayama, Tanabe.
Sinh trong một gia đ́nh b́nh thường ở tỉnh Wakayama thị xă Tanabe, có 7 anh chị em và “dân chơi” là thứ ba. Học hành chẳng đến đâu, đến lớp 9 th́ bỏ ngang và kinh doanh đủ chuyện, nào là đi 営業(chào hàng tiếp thị) cho một công ty rượu, đi chào bán “Condom” (bao cao su), buôn qua bán lại cổ phiếu v.v… và nhờ đó “dân chơi” này đă dành được một số vốn kha khá. Nhờ số vốn này mà chàng phất sau khi bước sang lănh vực đầu tư, cho vay lăi và dần dần có trong tay một số tiền hơi “khủng”: 1 tỷ 3 yen (khoảng 13 triệu mỹ kim), chưa kể một tủ những “châu báu” mà chàng đă có, tính ra cũng ước chừng 1 tỷ 7 (17 triệu mỹ kim). Thật ra cũng là chuyện b́nh thường chả ai để ư v́ đại gia kiểu này thiếu ǵ ở Nhật Bản, cho đến tháng 3/2016 th́ “dân chơi” nổi tiếng sau câu nói: “60 triệu yen à, với tôi chỉ là những tờ giấy vụn, “học phí” để trả một “khóa học đầy kinh nghiệm”. Số là lúc đó “dân chơi” bị một chân dài (27 tuổi) chôm 6 triệu tiền mặt và 54 triệu tiền nữ trang và sau đó chân dài bị tóm. Báo chí, truyền h́nh t́m đến nhà phỏng vấn. “Dân chơi” khoe đủ thứ, bộ vest đang mặc trên người cũng sỉu sỉu 1 triệu yen, đồng hồ đang đeo cũng giá vài chục lá, những bức tranh, đồ vật quí giá mà “dân chơi” sắm sửa có giá… như trên trời, tiền mặt th́ “để dành” lung tung trong nhà, ngăn kéo này vài triệu, cặp xách kia vài chục triệu v.v…. . Và chính chuyện “ăn cắp” này cũng là 1 lư do để “dân chơi” tự viết cuốn sách có tựa đề “紀州のドンファン” (Kisyu no Danfan) kể về sự thành công của ḿnh và làm thế nào để Donfan thành “Người đàn ông đă cống hiến 30 triệu mỹ kim cho 4000 chân dài” và “V́ cần ôm gái đẹp mà tôi trở thành đại gia “(いい女を抱くためだけに、私は大もちになった). “Dân chơi” Donfan làm shacho (chủ) một công ty cung cấp các “chất cồn”, nói tóm lại là “dân chơi” giàu lắm, coi tiền như rác và sẵn sàng xả rác để được ôm và “quan hệ” với bất cứ “chân dài” nào mà dân chơi thích, lại quen biết nhiều đại gia nổi danh khác.
Trả lời phỏng
vấn các tờ báo hay “kiếm chuyện”: “Sau khi quyển sách tŕnh làng th́
tôi nhận được rất nhiều “thư t́nh, thư tỏ t́nh gửi đến, mà hầu hết là “các
chân dài” trên 40, cũng có cả một góa phụ 70, và đó là chuyện đương nhiên
v́ tôi có tiền và chưa “để mắt” ai cả” mặc cho những tiếng ong, tiếng ve
đầy rẫy từ người xung quanh: “Nó nhắm vào gia tài của ông đó” hay “Già rồi
c̣n dê”…. Mà thế th́ đă sao? V́ đó là tôi mà!
“Lấy anh th́
em sẵn sàng nhưng có vấn đề mà em c̣n “quan ngại” không thể vượt qua: em
thiếu nợ người t́nh cũ 20 triệu yen (khoảng 200,000 mỹ kim) không trả
không được. Tôi “cảm động” nói ngay: “Ồ tưởng chuyện ǵ, chuyện nhỏ, để đó
anh lo”, và tôi ứng luôn cho “chân dài” này để trả nợ. Một thời gian sau,
th́ cô này xù và bỏ ông. Tức ḿnh đưa ra ṭa và ṭa phán quyết “chân dài”
này phải trả số tiền, dù thế nhưng cuối cùng tôi cũng đành bỏ cuộc,” v́
“chân dài” này không có tài sản con mẹ ǵ hết. Tôi coi đó là tiền trả học
phí cho khóa học về một kinh nghiệm của cuộc đời mất cắp của tôi”.
Cho đến một
ngày vào tháng 2/2017, th́ “dân chơi” Donfan gặp cái “duyên” may mắn với
một “chân dài” khác. Ông th́ ở Wakayama, nàng th́ ở Tokyo, nguyên là người mẫu nên đi nước ngoài như đi chợ. Tuy thế, hai người cũng có những buổi ḥ hẹn (không biết có t́nh tứ hay không mà chắc là… không) tại Tokyo, Nara, Kyoto. Cho đến một ngày vào tháng 2/2017 khi “du lịch” tại ngôi chùa Shimizu (Thanh Thủy) tại Kyoto, lúc đứng trên cái cầu, ông thề thốt: “Nếu không lấy được em, tôi sẽ nhảy xuống….sông này”. Chân dài này nh́n trời, mắt chớp chớp, tỏ ra vẻ ngạc nhiên, ông đánh tiếp: “Tôi sẽ phủ một màu hồng lên cuộc đời của em. Em có thể là người vợ cuối cùng của đời tôi hay không? lẽ dĩ nhiên v́ tuổi tác cách xa, nhưng tôi biết em c̣n nhiều “quan ngại”. Tôi sẽ tặng em mỗi tháng 1 triệu yen”. Gái ham tiền và Gặp già dê th́ quá hợp. Chuyện cứ thế mà diễn ra và vào ngày 8 tháng 3/2018, cả hai đă lên ṭa thị chính làm giấy hôn thú. Già dê lên mặt: “Tôi qua mặt luôn nghệ sĩ hài hước Kato Cha lấy một chân dài cách nhau 45 tuổi, tôi th́ 55”.
Già dê này c̣n
vẽ: “Tháng 3 làm đám cưới, tôi sẽ gửi thiệp mời đến 4000 chân dài mà
tôi đă gặp, và lúc đó Wakayama, Tanabe sẽ có một “quân đoàn mỹ nữ Tanabe
DonFan”. Ngôi nhà đồ sộ của già dê này ngoài “hai quả tim vàng”, c̣n một người giúp việc 〔家政婦-kaseifu〕cũng bất định kỳ (1 tháng chỉ 10 ngày, bà này cũng trên 60, đang làm trên một quán bar ở Ginza th́ người chủ bị đột quỵ, phải đóng cửa tiệm. Thấy “thương t́nh”, già dê gọi bà này về làm người giúp việc, mỗi ngày ông trả 10,000 yen và tiền di chuyển từ Tokyo đến Wakayama, công việc bà này rất đơn giản: nấu ăn và dọn dẹp, v́ chân dài không bao giờ đụng đến, bà này cũng có mặt khi “phát hiện” ông này chết). Kaseifu kể lại: “Ngày 24/5/2018, mọi chuyện cũng b́nh thường, nấu bữa trưa xong th́ 3 hay 4 giờ tôi ra ngoài, 7 giờ tối khi trở lại th́ thấy chân dài S. đang ngồi xem TV. Hỏi ông đâu th́ chân dài S. cho biết: Ổng đang ngủ trên pḥng. Khoảng từ 9 giờ đến 9.30, cả hai đang ngồi xem TV th́ nghe một tiếng động mạnh từ lầu 2 vọng xuống. Chạy lên th́ thấy ông té trong bồn, và tim đă ngừng đập. Báo cấp cứu cũng bó tay và cảnh sát bắt đầu “làm việc”, giải phẫu cơ thể th́ phát giác trong người của ông có “tồn tại” chất ma túy, cuối cùng tạm đưa ra kết luận: “Ông này chết v́ “trúng độc….ma túy quá liều”. V́ có yếu tố ma túy, nên cảnh sát đă phải điều tra rất cẩn thận dấu vết, từ chai bia được cho là ông uống ngày hôm đó và cả 2000 chai bia…trống không để ở công ty. Đến con chó yêu của chủ bị chết 1 tháng trước đó và chôn ngay trong vườn nhà cũng được đào bới lấy xác để khám nghiệm, mổ xẻ t́m “hiện vật”, nhưng cũng không có dấu vết ǵ.. Các camera đặt xung quanh cũng không thấy có một người nào xâm nhập và cũng không phải là tự sát. Theo những người xung quanh th́ ông này không bao giờ dùng ma túy, nên chỉ có chuyện ai đó đưa chất ma túy vào mồm. Thủ phạm th́ chỉ có một trong hai người ở cạnh ông lúc đó là chân dài và Kaseifu, nhưng mọi con mắt nghi ngờ đều đổ dồn vào chân dài v́ đă ở cạnh ông suốt bốn tiếng không có mặt Kaisefu. Tuy nhiên v́ không có “vật chứng” cụ thể nên cảnh sát chưa dám ra tay, phải mất đến 3 năm để t́m thêm chứng cớ. Theo những nguồn tin gọi là thân cận th́ cảnh sát đă truy t́m trên vài ngàn những tin nhắn dù đă bị xóa, “hỏi thăm” cả mấy trăm người, gia đ́nh, vợ thứ hai, nhân viên trong hăng, ḍ t́m từng bước “dấu chân” chân dài đă đi qua bằng Google Map. Thời gian đó, giờ đó nàng ở đâu và cũng ngày giờ đó, và cũng ngày đó, nơi đó, giờ đó có nhân vật nào hiện diện không? v́ họ nghi là có chuyện trao đổi mua bán ma túy, thêm những search hỏi bác Google của nàng liên quan đến ma túy v.v….. Cuối cùng, cảnh sát “tóm” được ngay nhân vật đă trao đổi ma túy với nàng, họ dựa trên yếu tố t́nh huống, nên đă xin lệnh ṭa án bắt chân dài vào ngày 28/4 năm nay với tội danh “sát nhân” và “xử dụng ma túy”. Mặc dầu nàng vẫn chối trong suốt thời gian điều tra và nói là không một chút liên quan và “tôi không dại ǵ để giết già dê v́ ngồi không cũng hưởng 1 triệu yen mỗi tháng”. Một yếu tố mà mọi người muốn biết là lư do nào mà nàng đă ra tay với Già Dê? Có nhiều người suy đoán chắc…. đúng chứ không sai. “Ly hôn” Nàng hay bỏ nhà ra đi để ông “một h́nh một bóng”, nên ông này đă bộc bạch với người xung quanh là ông muốn ly dị với chân dài S. Nàng cũng dư biết nếu ly dị th́ nàng sẽ chẳng được ǵ chỉ một chút “kimochi” v́ chỉ mới lấy nhau 3 tháng, c̣n nếu ông chết th́ ít nhất nàng cũng được một nửa gia tài là 70 triệu yen. Có lẽ nghe chữ “ly hôn” như thế nên nàng đă trở về Wakayama tính chuyện sát hại ông bằng cách mua ma túy và “gài” cho ông uống, nhưng cho ông uống bằng cách nào th́ trời mà biết, chỉ có ông và chân dài biết. Sau 20 ngày hỏi cung, dựa trên bằng chứng t́nh huống, ngày 20/5 viện kiểm sát quyết định sẽ khởi tố nàng ra ṭa với 2 tội: sát nhân và xử dụng chất kích thích. Và viện kiểm sát vẫn c̣n chưa công khai chi tiết chính thức về các t́nh huống này sau 3 năm “Tra văn Hỏi”, ngoài câu nói đầy tự tin: “đă có đầy đủ bằng cớ dù không trực tiếp, nhưng bảo đảm dư xài Bao giờ chân dài sẽ ra trước vành móng ngựa th́ …cũng chưa biết và quan ṭa sẽ phán quyết thế nào giữa “dại ǵ mà tôi giết” và “bằng chứng ta đă nắm trong tay”. Chúng ta tiếp tục “Chờ văn Đợi” thôi.
Thực ra c̣n
nhiều chi tiết khác nữa về tính “bất khiển dụng” của ông khi với “quan hệ”
chân dài S; các chân dài khác đă đi qua cuộc đời ông, sự quen biết của ông
với những đại gia nổi tiếng khác nhưng không kể ra hết v́ ….mất công lắm. “Nó” đang làm điên đầu các nhân viên cảnh sát, dân chúng trong khu vực quận Totsuka của thành phố Yokohama, “Nó” là câu chuyện đầu môi chót lưỡi của người trong vùng vốn đang bị Cô Vi ŕnh rập từng ngày. Ngày 6/5, thông báo từ hội tự trị kêu gọi mọi người hăy cẩn thận và báo ngay cho nhà chức trách nếu gặp “nó”. Mỗi sáng trẻ em khi đến trường phải có người lớn dẫn đường, cùng vài cảnh sát hộ tống, nhà nào nếu có chút mảnh đất tạm gọi là vườn th́ phải ngó trước ḍm sau v.v…., Lời báo động đă khiến hàng trăm người từ chủ nhân người nuôi rắn, người trong hội tự trị, cảnh sát, nhân viên sở cứu hỏa xắn tay áo đi t́m măi mà đến nay vẫn chưa thấy. “Nó” là ai mà ghê thế?
Dạ nó là con….
Rắn mang tên “Amimenishiki” (Python
reticulatus), tiếng Việt gọi là trăn gấm, dài 3 mét rưỡi nặng
10kg. Thân h́nh có ba màu: vàng, nâu và trắng. Rắn này có khắp vùng Đông
Nam Á như Ấn Độ, Nam Dương, Cam Bốt, Singapore, Thái, Việt Nam, Phi, Miến
Điện, Lào và ngay ở Nhật cũng có nhưng Nhật Bản thường mua lại từ những xứ
này. Dưới bóng cây và những chỗ tối, là những nơi thật “lư tưởng” để nó ẩn
náu. Da có thể dùng làm thắt lưng. thuộc loại rắn “hiền”, thịt có thể ăn
được giống như thịt gà. Có thể nuôi trong nhà, v́ không có nọc độc và
không có thói…. cắn người, tuy nhiên khi nó “phản kháng” bằng cách quấn
quanh người, nhất là trẻ em th́ chỉ có từ chết tới bị thương. Đă có vụ cắn
quấn chết người như vậy vào những năm 2012 mà nạn nhân là một chủ tiệm
những sinh vật nuôi trong nhà ở Ibaragi. Nghe nói tại Ấn Độ năm 2014 nó
cũng nổi cơn quấn một người đến chết Xin tóm lại phẩn nội dung qua lời “bộc bach” của Chủ nhân nuôi con rắn, một thanh niên khoảng dưới 30. --------------- “Tôi yêu …. Rắn từ nhỏ. Lúc c̣n ở chung với bố mẹ th́ bà mẹ cấm tuyệt tôi chuyện thích và nuôi rắn. Sau khi ra ở riêng trong một apartment th́ tôi rước nó về từ một tiệm Pet, cũng được 4 năm rồi. Hồi đó c̣n bé, nó dễ thương lắm. Ông biết không? Lúc rảnh rỗi tôi hay ngồi ngắm nh́n nó một cách mê mệt. Ông hỏi: có “giấy” nuôi rắn không à? Có chứ, tôi được Hội Tự Trị ở đây cấp phép mà! Luật nuôi những loại này nghiêm minh lắm. Ngay cả cái kích thước của lồng nuôi rắn cũng phải xin phép, đầu tiên th́ tôi để nó trong một lồng bằng kiếng nhỏ có khóa cẩn thận, nó lớn một chút th́ tháng 4 năm ngoái (2020), tôi cũng xin phép đổi sang lồng cũng bằng kính lớn hơn. Nhưng, thú thật với ông, khi tôi đổi sang cái lồng bằng gỗ bây giờ th́ tôi không thông báo và xin phép Hội Tự Trị, thật là có lỗi. Hôm đó (6/5) , tôi nhớ kỹ là khi ra khỏi nhà th́ tôi đă khóa đàng hoàng, nhưng ông biết đấy, thời buổi này để tránh cô vi, chính phủ nhắc nhở, không khí trong nhà phải luôn luân chuyển. Tôi vô ư mở cánh cửa sổ bằng kính, chỉ c̣n tấm cửa lưới mong manh, chiều về th́ thấy nó mất và cánh cửa lưới hé ra một khoảng, chắc là nó bẻ khóa và chuồn ra từ cánh cửa lưới này.
Hôm sau đến
công ty, tôi đă bị dũa te tua và bắt tôi phải về nhà cùng với mọi người đi
lùng và sục khắp hang cùng ngơ hẻm. Đúng ra, tôi cũng định như thế nhưng
chưa kịp nói th́ công ty nói trước.
Tôi đâu để cho nó đói đâu, mới 3 ngày trước khi nó chuồn, tôi có để thức ăn cho nó mà! Thức ăn của nó? là mấy con chuột…chết. Theo các nhà chuyên môn và tôi cũng cũng biết th́ rắn loại này th́ chỉ quanh quẩn không đi xa, chỉ trong ṿng có “cự ly” khá gần, nó “núp” trong những ao hồ, bờ ruộng và ngay cả sau những máy điều ḥa để phía ngoài. Ban ngày th́ nó ngủ, và ban đêm th́ thức đi t́m mồi. Tôi mong sớm t́m thấy để bà con cô bác an tâm và nếu nó có bị chết v́ xe cán lúc trườn ra t́m mồi th́…cũng phải chịu, thật là tội nghiệp nó. Tôi rất có lỗi v́ bất cẩn để “sự cố” này xảy ra khiến làng nước khổ. Xin chân thành tạ lỗi cùng tất cả bà con cô bác và tôi vẫn phải tiếp tục đi lùng đi sục, ông ơi.”
---------------- Chán bỏ mẹ! Cám ơn bạn ta đă đọc các chuyện tầm phào chưa kết quả này. Sayonara
H́nh 1: Sách của già dê
Vũ Đăng Khuê
|